Trong thang máy tòa nhà Khuynh Thành.
Cố An Kỳ liên tục liếc mắt, đánh giá thanh niên bên cạnh, thỉnh thoảng toát ra ánh mắt khinh bỉ.
Cô làm cộng sự với Diệp Khuynh Thành lâu như vậy, chỉ biết là Diệp Khuynh Thành có một người em trai không làm việc đàng hoàng suốt ngày ăn chơi phá hoại, gọi là Vương Cương.
Mà người trước mắt này, chưa từng gặp qua, cho nên hắn không phải là trai bao thì là cái gì. Chỉ là Cố An Kỳ không nghĩ ra, Lục Vân có tư cách gì được
trở thành trai bao của Diệp tổng?
Quần áo bình thường, khí chất bình thường, tướng mạo tuy rằng đủ tư cách, nhưng cũng không có đẹp trai như minh tinh, ít nhất là không xứng với Diệp Khuynh Thành.
Huống hồ, mặt của hẳn lại còn không trằng.
Tôi không biết anh dùng thủ đoạn gì lừa gạt Diệp tổng, nhưng tôi khuyên anh, tốt nhất nên tránh xa cô ấy một chút.
” Tập đoàn Khuynh Thành phát triển tới hôm nay không dễ dàng, nếu bởi vì ngươi cá nhân, ảnh hưởng công ty đưa ra thị trường, ta Cố An Kỳ nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.”
“Còn nữa, trước khi ăn thịt thiên nga, tốt nhất nên suy nghĩ xem mình có đủ tư cách hay không, nếu là cóc ghẻ thì cứ
thành thật ở trong giếng, đừng vọng tưởng một bước lên trời.”
Cố An Kỳ lải nhải, trong giọng nói tràn ngập khinh miệt Lục Vân.
Cô căm hận nhất chính là những thứ không thực tế này, đàn ong sức dài vai rộng không tự cố gắng mà lại đi làm trai bao.
“Rốt cuộc cậu có nghe tôi nói chuyện hay không?”
Cố An Kỳ tức giận giậm chân.
Vừa rồi cô nói nhiều như vậy, chính là hy vọng Lục Vân có thể tự mình hiểu lấy, nhưng Lục Vân thì sao, vẻ mặt hờ hững, giống như khúc gỗ.
Cố An Kỳ đương nhiên tức giận.
Thẳng đến khi cửa thang máy mở ra, Lục Vân mới thản nhiên trả lời một câu: “Cố An Kỳ, tôi hiểu tâm tình của cô, nhưng Lục Vân tôi làm việc như thế nào, còn chưa tới phiên cô khoa tay múa chân.”
“Cậu nói cái gì?”
Cố An Kỳ đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó phẫn nộ dâng lên trong lòng.
Cô đuổi theo ra khỏi thang máy, chuẩn bị răn dạy Lục Vân, nhưng có một bóng dáng đi tới phía trước mặt, làm cho sắc mặt An Kỳ lập tức thay đổi trong nháy mắt.
Kính gọng vàng, âu phục Phạm Tư Triết, đồng hồ kim cương Cartier, khí tức công tử nhà giàu tràn tới trước mặt.
Mà chủ nhân của những vật phẩm trang sức đắt tiền này, chính là đại thiếu gia của Từ gia Từ Khải.
“An Kỳ, tôi nghe nói Khuynh Thành mang theo một tên trai bao trở về, có phải thật hay không?”
Từ Khải là người theo đuổi cuồng nhiệt Diệp Khuynh Thành, tại tập đoàn Khuynh Thành tập đoàn tai mắt rất nhiều, Diệp Khuynh Thành chân trước vừa dẫn người trở về, hắn chân sau liền nhận được tin tức.
Mục đích chuyến đi này, có vài phần là đến để gây chuyện.
Cố An Kỳ sắc mặt khẽ biến nói: “Từ thiếu gia từ nơi nào nghe được lời đồn này, anh cũng không phải không biết tính cách của Diệp tổng chúng tôi, làm sao có thể để mắt nam nhân khác.”
Nghe vậy, Từ Khải thở phào nhẹ nhõm nói: “Tôi biết ngay Khuynh Thành sẽ không làm ra chuyện hoang đường như vậy.”
Cố An Kỳ nhìn, trong lòng rất khó chịu.
Công tử phong độ nhẹ nhàng như Từ Khải, cô sao có thể không động tâm, nhưng không có biện pháp, người ta thích chính là Diệp tổng tài.
Nghĩ tới đây, Cố An Kỳ càng thêm tức giận trừng mắt nhìn Lục Vân.
Thật không biết Diệp tổng nghĩ như thế nào, sao lại coi trọng loại người này, so với Từ thiếu gia, hắn chả là cái thá gì!
Ngay khi Cố An Kỳ trừng mắt nhìn Lục Vân, Lục Vân nói ra một câu, trong nháy mắt làm cho An Kỳ tắt thở.
“Tôi chính là tên trai bao mà chị Khuynh Thành mang về”
Bá!
Ánh mắt Từ Khải trong nháy mắt rơi xuống trên người Lục Vân, nhiệt độ xung quanh dường như đột nhiên giảm xuống vài phần.
Cố An Kỳ đột nhiên phản ứng lại, lớn tiếng quát: “Lục Vân, cậu nói hươu nói vượn cái gì? Cậu và Diệp tổng không có chút quan hệ gì!
Cô liều mạng nháy mắt với Lục Vân.
Nhưng mà, Lục Vân lại phảng phất như không phát giác ra, Cố Tự nói: “Có một số việc muốn giấu cũng giấu không được, lúc ta và chị Khuynh Thành đi vào, rất nhiều người đều nhìn thấy”
Bùm!
Trong đầu Cố An Kỳ giống như động đất, sắc mặt tái nhợt không chút máu.
Xong rồi. Lần này hoàn toàn xong rồi.
Tên Lục Vân chết tiệt này, là muốn phá hủy tập đoàn Khuynh Thành sao!
Từ Khải vẻ mặt âm trầm, nhìn chăm chäm Lục Vân nói: “Tôi cho cậu một cơ hội, thuật lại quan hệ giữa cậu và Khuynh Thành cho tôi nghe.”
“Chị Khuynh Thành, là người cả đời này tôi phải bảo vệ. “Lục Vân thành thật nói.
“Cậu còn dám nói lung tung!”
Cố An Kỳ quả thực tức điên lên, không nhịn được một cái tát vào mặt Lục Vân, kết quả lại bị Lục Vân trở tay bắt lấy.