Edit by Đào Không Sợ Ma
Việc lên án Dung Thanh Thanh vì cướp mất đại ngôn của Dung Nguyệt Nguyệt chưa bao giờ dừng lại trên Weibo, cho dù Tập Đoàn Đại Sư Phó đã làm rõ thì vẫn có fan và một số người qua đường không tin chút nào.
[Nếu nói đây không phải là do cướp mà có được thì hãy đưa ra bằng chứng. ]
[Đúng, chúng tôi muốn bằng chứng! Công chúng chúng tôi là người tiêu dùng và người tiêu dùng có quyền biết sự thật.]
[Nếu chúng tôi không nhận được sự giải thích rõ ràng vấn đề này, chúng tôi sẽ không bao giờ mua bất kỳ sản phẩm nào từ Tập Đoàn Đại Sư Phó trong tương lai. ]
Thỉnh thoảng, những người qua đường giảng giải cũng bị mắng xối xả.
[Chắc chắn các người đã nhận được tiền, nếu không thì làm sao tôi có thể viết được bản thảo như vậy. ]
Cuối cùng đành phải nhân cơ hội đè xuống, không thể không nói ,fan não tàn của Dung Nguyệt Nguyệt quả thực rất khủng khiếp.
Doanh số bán mì ăn liền của Đại Sư Phó không còn tốt như trước do người phát ngôn trước đó, hiện tại sụt giảm mạnh trong những ngày gần đây.
Nhan Vị Mạc nhìn doanh số sụt giảm theo cấp số nhân, lông mày nóng bừng, khóe miệng mấy lần.
Ông chủ của nhóm trên cũng rất tức giận: “Bộ phận của các cô làm ăn thế nào? Chỉ mới mấy ngày mà doanh số bán hàng này lỗ như vậy. Các người muốn làm gì?”
*******
“Tôi cho các người hai ngày để giải quyết chuyện này, nếu không thì thu dọn đồ đạc rời đi.” CEO tức giận nói.
Lý Phi không ngờ sự việc lại thành ra như vậy, vẻ mặt nặng nề nhìn người lãnh đạo nói: “Nhan tỷ, nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, cách duy nhất để khôi phục doanh số bán hàng của chúng ta là tìm Dung Nguyệt Nguyệt làm người chứng thực. “
Nhan Vị Mặc xoa xoa cái trán sưng tấy của mình, nói: “Chúng ta xem tình hình trước đã.”
Lão tổng vẻ mặt u ám nói: “Liên hệ với Dung Nguyệt Nguyệt, nói về hợp đồng đại ngôn.”
Không nhắc đến Dung Duyệt Nguyệt thì không sao, nhưng nếu nhắc đến, đầu Nhan Vị Mạc muốn nổ tung. Cô liếc nhìn yêu cầu mà bên Dung Nguyệt Nguyệt đưa ra: “Họ nói muốn Dung Nguyệt Nguyệt làm người phát ngôn, nhưng họ muốn phí chứng thực là 100 triệu. Đó là áp lực do Thẩm Thị gây ra.”
Sắc mặt lão tổng tái mét, đập bàn lao ra khỏi cửa: ” Vẫn còn chưa nghĩ ra biện pháp cho tôi.”
Sau khi rời khỏi, ông chủ không biết xấu hổ gọi điện cho Cố Thị, bây giờ mọi chuyện đã thành ra thế này, không chỉ còn là vấn đề đại ngôn nữa.
Rõ ràng đó là cuộc cạnh tranh giữa gia tộc Thẩm và gia tộc Cố, hai gia tộc giàu có ở kinh đô, ban đầu không dễ tìm được ai, hiện tại nên nhanh chóng giải quyết.
Điều mà lão tổng không ngờ tới là nhà họ Thẩm không cho hắn chút mặt mũi nào. Hai công ty đã làm việc cùng nhau nhiều năm, có thể ngưng hợp tác bất cứ lúc nào họ muốn.
Phải nói rằng Dung Nguyệt Nguyệt chơi trò chơi này rất hay, cô ta chưa bao giờ chủ động nói bất cứ điều gì, nhưng lại có thể đẩy sự việc đến tình hình hiện tại mà không cần tốn nhiều công sức, đồng thời còn liên lụy đến hai gia tộc giàu có ở kinh đô. … Cuộc chiến giữa Thẩm gia và Cố gia.
Nhìn thấy vận may của hệ thống nữ chính dần dần tăng lên, Dung Nguyệt Nguyệt lo lắng mấy ngày mới hoàn toàn yên tâm.
“Chồng, ép buộc tập đoàn họ như thế này có ổn không?” Dung Nguyệt Nguyệt luôn quan tâm đến thân phận của Thẩm Kiều, “Có ảnh hưởng đến sự hợp tác giữa hai công ty không?”
Thẩm Kiều không đồng ý, hai năm nay Tập Đoàn Đại Sư Phó đã sa sút, sớm muộn gì cũng sẽ bị các công ty khác xé xác. Thay vì mang lại lợi ích cho người khác thì miếng mở béo bở này cho nhà họ Thẩm sẽ tốt hơn.
Anh tin chắc rằng để khôi phục lại danh tiếng và doanh số bán hàng, Tập đoàn Đại Sư Phó nhất định sẽ tìm Dung Nguyệt Nguyệt làm người phát ngôn. Kể cả khi phí phát ngôn lên tới 100 triệu.
Tuy nhiên, cô ta cho rằng một số trò lố trong trung tâm thương mại là không cần thiết, cô chỉ cần làm những gì mình thích là đủ rồi.
“Không được, chúng ta dạy cho Đại Sư Phó một bài học đi.” Thẩm Kiều hôn lên mặt Dung Nguyệt Nguyệt, “Bảo bối trong tay anh vì sao phải chịu oan ức?”
Dung Duyệt Nguyệt hài lòng nói: “Chồng ơi, anh thật là tốt.”
* eo ôi , đôi vợ chồng này , sến:)))*****
Tin tức truyền đến tai Khương Thanh Vân, trên khuôn mặt được bảo dưỡng tốt của bà hiện lên một tia không vui, Dung Thanh Thanh đều đang ở phòng phát sóng trực tiếp, làm sao có thể cướp đại ngôn của Dung Nguyệt Nguyệt.
“Nghe nói Tập Đoàn Đại Sư Phó có hứng thú tìm Dung Thanh Thanh làm người phát ngôn?” Khương Thanh Vân vô tình nói.
Trợ lý đứng gần Khương Thanh Vân nhất, có thể nghe rõ nhất. Thấy phu nhân vô tình bật tần số phát sóng trực tiếp của thiếu gia và thiếu phu nhân gần đây, anh cân nhắc rồi nói: ” Chính là có chuyện đấy.”
Anh ngẩng đầu lên liếc nhìn Khương Thanh Vân, thấy vẻ mặt bà không có gì thay đổi, trợ lý tiếp tục nói: “Nhưng hiện tại trên mạng đều nói tiểu thư ăn cướp đại ngôn của Dung Nguyệt Nguyệt.”
“Người phát ngôn đã tuyên bố chưa?” Khương Thanh Vân hỏi.
“Vẫn chưa.” Trợ lý bối rối: “Tuyên bố chính thức do Tập Đoàn Đại Sư Phó đưa ra vẫn đang được xem xét.”
Nghĩ đến việc buổi chiều nhận được cuộc gọi từ sếp Tập đoàn Đại Sư Phó, Cố tổng hiện đang đi công tác ở nước ngoài, mọi quyết định đều do bà Cố quyết định.
Thấy Khương Thanh Vân chủ động đề cập chuyện này, trợ lý cũng đề cập tới: “Hôm nay lão tổng tập đoàn chủ động liên lạc với chúng ta, nói muốn cùng Cố tiên sinh nói chuyện.”
Nghĩ rằng mình đã bị Dung Nguyệt Nguyệt lợi dụng, Khương Thanh Vân đã có một suy đoán sâu sắc trong đầu.
Bà biết rất rõ về cuộc tranh giành quyền lực trong các gia tộc giới thượng lưu, chỉ cần không liên quan đến Cố gia thì bà thường không thèm nhúng tay vào.
Lần này Dung Nguyệt Nguyệt tựa hồ đã đi quá xa, hiện tại Dung Thanh Thanh đã trở thành một phần của Cố gia, trước đây bà đã mặc kệ sự đời, chấp nhận bị chế nhạo.
Nhưng nếu có người chưa làm qua mà lại bắt gió bắt bóng , thì nhà họ Cố cũng không phải là người ăn chay.
Khương Thanh Vân suy nghĩ một lúc: “Không phải Cố Thị vẫn còn thiếu một không gian quảng cáo trên màn hình chiếu 3D trong trung tâm mua sắm ở trung tâm thành phố sao? Tôi nghĩ Tập Đoàn Đại Sư Phó rất phù hợp. Cậu đi bàn bạc thử xem.”
‘Cố gia yêu cầu không cao, người phát ngôn đem cho Dung Thanh Thanh là được rồi.’ Không phải nói Dung Thanh Thanh cướp chứng thực sao, vậy thì hôm nay đại ngôn đều sẽ cướp hết.
Trợ lý nhanh chóng hành động: “Được, thưa phu nhân , tôi sẽ đi nối máy cho cô ngay.”
Hai ngày qua, hắn cũng bị hấp dẫn bởi sự náo nhiệt trong phòng phát sóng trực tiếp của tiểu thư. Làm sao cô gái trẻ đang sinh tồn cùng mọi người trên đảo hoang lại có thể cướp được sự chứng thực của Dung Nguyệt Nguyệt?
Anh ấy chắc chắn sẽ cho cô gái trẻ thở phào nhẹ nhõm khi quay trở lại.
Vô tình, ấn tượng về cô là một người đang tìm cái chết dần dần phai nhạt, thay vào đó là hình ảnh một cô gái trẻ ngốc nghếch và dễ thương.
Rất nhiều người biết rằng Dung Thanh Thanh cướp tài nguyên của ngôi sao hàng đầu Dung Nguyệt Nguyệt để làm người chứng thực, đến mức ngay cả những chú chó con đi lạc xung quanh cô khi nghe thấy cũng sẽ sủa hai tiếng.
Người ngoài đời hoàn toàn không quan tâm ai là người phát ngôn, điều họ quan tâm là đồ ăn có thực sự chất lượng, rẻ và ngon hay không. Hầu hết họ đều theo dõi diễn biến với thái độ không có hóng chuyện, ai bị cư dân mạng chỉ trích nhiều nhất chắc chắn là người có lỗi.
* chỉ trích nhiều là người có lỗi :)))
Chẳng bao lâu, nhiều người phát hiện ra rằng bảng quảng cáo trình chiếu 3D khổng lồ bên ngoài Cố Mall đang quảng cáo mì ăn liền Đại Sư Phó.
Đó chính là trung tâm mua sắm hàng đầu của tập đoàn Cố Thị, tọa lạc tại trung tâm thương mại CBD ngay trung tâm thành phố!
Chỉ sau một đêm, những ý kiến một chiều trên Internet bắt đầu nghiêng dần sang phía bên kia của cán cân.
[Không phải là Tập đoàn Cố Thị không thừa nhận Dung Thanh Thanh là con dâu của họ sao? ]
[Tôi đã muốn lên tiếng từ lâu nhưng trên mạng có quá nhiều chó điên cắn người. Mặc dù Dung Thanh Thanh rất giỏi, cô ấy thường cạnh tranh với Dung Nguyệt Nguyệt, nhưng có ai nhớ rằng cô ấy hiện đang quay tống nghệ trên đảo hoang không ? Vậy cô ấy lấy đâu ra thời gian để buộc Dung Nguyệt Nguyệt phải nói thay cô ấy? ]
[Tôi cũng có nghi ngờ này, nhưng tôi đã bị mắng lại. Nói cái gì mà Dung Thanh Thanh cướp của cô ta, đoàn đội của cô ta không thể đoạt lại được sao? ]
[Nhưng không phải sự chứng thực là vấn đề được sự đồng ý giữa hai bên sao? Cho dù Dung Thanh Thanh có tiêu tiền thì cũng không thể cưỡng chế cướp đại ngôn được . ]